BREAKING NEWS
Chia sẻ là niềm vui

Thursday, January 3, 2013

Trong hành trình đuổi theo những giấc mơ


Trong hành trình đuổi theo những giấc mơ
Image Blog
Trong hành trình đuổi theo những giấc mơ…
Tôi nhìn thấy ngày xưa của mình lạ lắm. Có một tuổi thơ tôi thức tỉnh bên cô bé với bím tóc cột chặt hai bên. Bàn chân em chạy dài theo tôi trên những con đường mòn nhỏ, nụ cười em trong veo như cuộc đời này chưa ai từng nhìn thấy nắng. Nắng cầm trong đôi tay em mũm mĩm nõn nà, nắng đùa nghịch trên vai non mơn mởn em, nắng ê a những câu chuyện chỉ có trong những ngày thơ ấu vậy thôi.
Khi cuộc đời vốn ghi dấu bằng những bàn chân trên mặt đất, tôi thấy lạ vì mình du hành qua miền của những giấc mơ. Nó không hề có thật, nó chẳng có cái tên được xác định bao giờ, và vốn dĩ nó bé nhỏ khi tôi ngồi bật dậy, tôi choàng tỉnh, tôi mở to đôi mắt này ra.
Đôi khi những giấc mơ cũng đáng yêu quá! Tôi ước gì mình mãi mãi sống với những giấc mơ trẻ con như thế. Bỗng dưng, có một chặng đường dài và một kỷ niệm đánh thức cả tâm hồn ngủ say trỗi dậy. Bỗng dưng, chẳng biết từ đâu đến mà mọi thứ cứ hiển hiện giống như một bức tranh hoàn toàn có thật. Tôi chẳng phải lo sợ vì cuộc sống ngày mai, tôi chẳng phải nghĩ suy về điều luôn làm cho tôi cảm thấy đời thật là trắc trở. Vẫn ước gì được ở mãi…
Trong hành trình đuổi theo những giấc mơ…
Tôi thấy chúng mình lớn lên, tôi thấy em vẫn như thuở nhỏ bên tôi, tôi thấy chúng mình cùng đeo trên vai chiếc súng của những đứa con, mà mẹ đã phải vất vả sinh ra cho đất nước. Tôi thấy nụ cười em vẫn hồn nhiên trong veo và lạ lắm, vẫn bím tóc cột chặt hai bên, tình yêu em rực lửa trên chiếc áo bà ba, nón tai bèo và chiếc khăn rằn nam bộ. Chúng ta có phải thuộc về nhau từ những giấc mơ.
Ngày ngày máu lửa, từng con người ngã xuống, tôi không sợ, tôi vẫn yêu em. Ngày ngày lũ giặc đạp vào tuổi thơ của lũ trẻ nghèo trong thôn xóm, chúng đạp đổ và làm vỡ cái lu nước bao nhiêu năm của mẹ, chúng đập vỡ chiếc gáo dừa của mẹ, chúng đốt những mái nhà của bà con trong xóm. Chúng tưởng có thể làm cho những đứa con như chúng mình sẽ khuất phục và phải chịu thua. Nhưng mãi mãi không bao giờ chúng ta làm thế phải không?
Trong hành trình đuổi theo những giấc mơ…
Tôi thấy mình cũng hành quân và có em đưa tiễn, tôi thấy xót xa nhưng lòng phải đuổi theo tiếng gọi của con tàu ra đi vì hòa bình tổ quốc. Em ở lại cầm những viên sỏi ngày xưa trong tay, em hãy nhớ những trò chơi thơ trẻ, cô bán hàng và anh nông dân với đôi chân bùn ghé qua uống nước. Em hãy nhớ những cành hoa dâm bụt màu đỏ tôi cài trên tóc em, cô dâu nhí nhảnh. Tôi mang theo cả tình yêu của em và mẹ, mang cả nỗi căm thù sôi sục trên lưng, mang tổ quốc đặt vào trong trái tim mình và ngẩng cao đầu dơ cao họng súng. Bao giờ còn gian khổ thì tôi còn xa em, bao giờ máu dân ta chưa thôi chảy vì những nắm đất yên bình thì tôi cũng chưa dám về đâu em ạ. Em nhớ giữ những kỷ niệm đầy bàn tay em nhé! Và tình yêu như động lực để tôi lãng mạn lao vào trong lòng từng cuộc chiến quên thân.
Nếu trên đường có những hy sinh, có máu tôi tưới cho những mảnh đất non xanh cuộc đời. Em hãy đừng buồn và giữ vững con tim, giống như một người khai sáng cho mảnh đất ở nơi quê nhà, những chàng trai đi cùng tôi sẽ mang tin vui ngày tổ quốc bình yên như đã… Nước mắt em và viên sỏi sẽ để vào lòng tôi dưới tim của đất mẹ. Tình yêu từng có và dành cho em lời quan tâm từ ánh mắt vô hình nhưng thật sâu sắc. Em nuốt những đau đớn từ chiến tranh, và sẽ vững niềm tin cho ngày đất nước kiến thiết. Khi hòa bình còn ai đó thay tôi gìn giữ tuổi thơ cho em. Em hạnh phúc, em no căng nụ cười vẫn như ngày xưa bên tôi đó.
Trong hành trình đuổi theo những giấc mơ…
Tôi cứ muốn mình lang thang trong ấy, và nếu có sự hồi sinh. Sẽ nguyện được hồi sinh như cuộc đời có em trong vô vàn hạnh phúc. Nụ cười em vẫn trong veo, bàn tay vẫn mềm như dòng sông xanh mướt thơm ngọt ngào.
Em thấy chưa? Ngay cả những giấc mơ cũng có điều kỳ diệu, dù chẳng còn sau lúc ánh mắt này sẽ mở toang ra. Nhưng có thứ gì đó làm cho tôi hạnh phúc vô bờ, đơn giản là những lúc suy nghĩ về em, tôi không hề muốn ai đến đánh thức…
(sưu tầm)
(26/12/2012)
Nguồn: Sưu tầm

Post a Comment

 
Copyright © 2014 Fomica Sharing.